Huyền Bí Đêm Rằm: Những Câu Chuyện Ma Quái Bên Quán Cháo Âm Phủ

Trời đã về khuya, ánh trăng rằm le lói sau những tán cây me già cỗi. Gió se lạnh thổi nhẹ qua con đường đất vắng vẻ dẫn đến quán cháo của dì Hai Gù – một địa điểm quen thuộc với người dân nơi đây. Dân trong vùng thường gọi nơi này là “Quán cháo âm phủ” bởi không gian tĩnh mịch và những ngôi mộ cổ kính luôn nghi ngút khói nhang.

alt
Hình ảnh minh họa cảnh đêm rằm tại quán cháo âm phủ, nơi câu chuyện kỳ bí bắt đầu

Tôi vừa trở về sau chuyến đi xa và ghé thăm quán cháo để thưởng thức món ăn quen thuộc. Ngồi bên chiếc bàn tre cũ kỹ, tôi gặp chú Tư Biền và anh Quách, hai người bạn thân thiết từ thuở nhỏ. Chúng tôi trò chuyện rôm rả, và rồi câu chuyện dần chuyển sang những điều kỳ bí mà mỗi người từng trải qua.

Chú Tư kể về một đêm soi ếch đáng sợ trên con sông gần nhà. Đó là một buổi tối yên tĩnh, khi chú quyết định đổi hướng đi săn vì đám thanh niên đã chiếm chỗ tốt. Nhưng dòng sông ấy không hề bình lặng như chú tưởng. Khi ngọn đuốc vụt tắt, chú đối mặt với hình bóng ma quái – một khuôn mặt trắng bệch, nhe răng cười man rợn, tay chân teo tóp và cổ hở ra một vết cắt ghê rợn. Chú Tư hoảng loạn bỏ chạy, nhưng bóng ma vẫn đuổi theo, thậm chí còn xuất hiện ngay trên xuồng của chú.

alt
Hình ảnh minh họa cảnh chú Tư đối mặt với bóng ma trên sông vào ban đêm

Nghe xong câu chuyện, anh Quách cũng góp lời bằng một trải nghiệm kinh hoàng khác. Trong lúc giúp ông Ba Bình dọn đìa cá, anh phát hiện một cánh tay người dưới lớp bùn đen đặc. Điều khiến anh rùng mình hơn cả là chiếc vòng vàng đeo trên xương tay ấy. Thay vì báo công an, lòng tham đã khiến anh mang chiếc vòng về nhà. Từ đó, gia đình anh liên tục gặp tai họa: đứa con trai nhỏ bị chết oan, vợ anh hóa điên, và bản thân anh sống trong ám ảnh bởi những giấc mơ kinh dị.

Tôi im lặng lắng nghe, cảm nhận rõ sự căng thẳng trong không khí. Anh Quách kết thúc câu chuyện với giọng nghẹn ngào, đôi mắt đỏ hoe. Tôi hiểu rằng những gì họ kể không chỉ đơn thuần là những câu chuyện ma quái, mà còn là bài học sâu sắc về lòng tham và hậu quả của nó.

Cuộc trò chuyện kéo dài đến tận sáng. Chúng tôi uống thêm vài ly rượu để xua tan đi cái lạnh của đêm rằm. Trước khi rời quán, tôi đứng dậy thắp nhang cho những ngôi mộ bên cạnh. Đây không chỉ là hành động bày tỏ lòng thành kính, mà còn là cách để chúng tôi cảm thấy an tâm hơn giữa không gian u tịch này.

Những câu chuyện đêm rằm tại quán cháo âm phủ sẽ mãi là ký ức khó quên trong tâm trí tôi. Mỗi chi tiết đều gợi lên sự tò mò, đồng thời nhắc nhở chúng ta về giá trị của lòng nhân ái và sự thận trọng trong cuộc sống.

© 2025, Tin Tâm Linh. ( Theo : www.tintamlinh.com )

Comments (0)
Add Comment