Tôi là Alice. Người ta nghĩ rằng cái tên này thật là đẹp, nhưng với tôi, đó lại là một quá khứ tồi tệ, một cái tên đáng kinh tởm. Tôi được sinh ra trên đời, có đủ cha, có đủ mẹ. Nhưng tôi không may mắn như người ta. Tôi bị cha mẹ bán đến chỗ bà Meredith – cái tên mang ý nghĩa chết chóc. Bà ta ngày ngày hành hạ “chúng tôi”. Đánh chúng tôi bằng những đòn sắt dày. Những vết thương hằn sâu trên da thịt không chỉ là dấu vết của sự đau đớn mà còn là minh chứng cho sự bất công mà tôi phải chịu đựng.
Cái tên Alice này, cũng là do bà ta đặt cho tôi. Nó không tốt đẹp gì, chỉ là nó là tên của con nhỏ xấu số, đê tiện xui xẻo trong màn hình ti-vi. Bà ta chửi tôi là đồ ăn hại, đá đổ bát ăn của tôi khi tôi chống lại bà, những lúc đó thì Ali sẽ bảo vệ tôi, thay tôi gánh chịu những đòn roi. Nhưng tôi vẫn đau. Mỗi vết roi rơi xuống đều là một lần đau đớn tột cùng, nhưng Ali luôn ở bên cạnh tôi, che chở và bảo vệ.
Hình như ông trời thấu hiểu lòng tôi, năm tôi 13 tuổi, bà ta đã bị một tên sát nhân cứa cổ, rút hết máu ra. Và tôi, xui xẻo thay, lại là người phát hiện ra xác chết. Tôi đã thấy ánh mắt bà ta trừng to, con mắt muốn lồi hẳn ra ngoài, máu chảy tí tách, tí tách trên sàn nhà, thấm vào chân tôi. Cái màu đỏ chói đối lập với khuôn mặt trắng bệch của bà ta làm tôi cảm thấy kinh tởm chỉ muốn ói ra. Đây là một khoảnh khắc kinh hoàng, đánh dấu sự kết thúc của một ác ma nhưng cũng là khởi đầu của những câu hỏi không lời giải đáp.
Ali đi đến sau tôi, hoảng hốt gọi điện cho cảnh sát. Tiếng xe nhanh chóng tiếng lại gần, cảnh sát đi vào khám xét ngôi nhà. Tôi và Ali thì được dẫn tới phòng lấy lời khai. Tôi cảm thấy toàn thân ớn lạnh, lỗ tai lùng bùng, hết thẩy là do Ali trả lời cho tôi. Tôi thu mình trong chiếc ghế, tay xoay xoay cốc nhìn vào người đối diện.
“Cháu bé, cháu phát hiện mẹ cháu mất lúc nào? Có nghe thấy tiếng bước chân hay tiếng hét gì không?”
Tôi nhìn sang Ali. Ali nói.
“Năm giờ sáng, không!” Tôi cuối đầu xuống nhìn đôi chân nhỏ nhắn của mình. Sau đó, vị cảnh sát có hỏi thêm vài thứ gì đó nhưng tôi không để ý, Ali cũng không trả lời họ.
Nhưng tôi không hiểu, tại sao họ lại nói mụ ta là mẹ tôi? Mẹ tôi đã bán tôi cho bà ta mà?
Chúng tôi được người ta chuyển đến cô nhi viện. Tôi nghe thấy bọn con nít nói.
“Nghe này, con Alice đó, nó đã害蟲
© 2025, Tin Tâm Linh. ( Theo : www.tintamlinh.com )