Ngày xưa, tôi từng nghĩ rằng để tích lũy phúc đức, con người cần phải thực hiện những việc lớn lao như đóng góp cho xã hội, xây dựng sự nghiệp hoặc giúp đỡ nhiều người. Nhưng theo thời gian, tôi nhận ra rằng đôi khi chỉ cần sống mà không làm tổn hại đến ai cũng đã là một dạng phúc đức rồi.
Tôi từng tin rằng việc quan tâm và lo lắng cho người khác sẽ mang lại phúc đức. Nhưng sau này, tôi hiểu rằng điều quan trọng nhất vẫn là sống tốt cho chính bản thân mình. Bởi lẽ, phúc đức không phải thứ có thể cầu xin hay được ban phát từ đâu cả. Nó bắt nguồn từ cách chúng ta sống, suy nghĩ và hành động hàng ngày.
Ngày trước, tôi luôn cho rằng phải làm thật nhiều việc thiện, lễ bái thần Phật hay đọc kinh thư mới có thể tạo nên phúc đức. Nhưng dần dần, tôi nhận ra rằng học cách buông bỏ hờn giận, ưu tư, phiền muộn và nuôi dưỡng tình yêu thương trong lòng mới thực sự là con đường dẫn đến phúc đức đích thực.
Theo quan điểm của tử vi, cung Phúc Đức thường được coi là yếu tố quyết định thành bại trong cuộc đời mỗi người. Tuy nhiên, sau khi nghiên cứu sâu hơn, tôi thấy rằng cung Mệnh mới thực sự là nền tảng cho mọi thứ. Cung Mệnh đại diện cho suy nghĩ, cách sống và tư chất tiên thiên của một con người. Chỉ cần sống tốt cho bản thân, không làm hại người khác đã là một dạng phúc đức. Từ đó, cung Mệnh cũng bao hàm cả phúc khí của cung Phúc Đức. Một cung Mệnh tốt sẽ không thể đi kèm với phúc khí xấu, bởi vì từ xa xưa, người ta đã dùng Cách Cục cung Mệnh để đánh giá giàu nghèo, thọ yểu chứ không phải dựa vào cung Phúc.
Cung Mệnh liên kết chặt chẽ với Tài Quan, tạo thành “tam hợp nhất thể”. Chính cung Mệnh quản lý Tài Quan, chứ không phải cung Phúc. Điều này cho thấy cách sống của một người tại cung Mệnh quyết định rất lớn đến phúc đức của họ.
Ngoài ra, cung Phụ Mẫu được an sau cung Mệnh, nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của chữ Hiếu. Nếu một người bất hiếu với cha mẹ thì khó có thể nói đến việc tích lũy phúc đức. Phúc khí dày hay mỏng không phải thứ có thể cầu mong mà có được. “Tướng tùy Tâm sinh, Phúc tùy Tâm định” – cung Phúc phản ánh rõ nét cái Tâm của con người. Một tâm hồn bình an, hạnh phúc tự nhiên sẽ có cung Phúc tốt, còn những thống khổ, dày vò trong lòng sẽ khiến phúc khí giảm sút.
Khi Tâm càng rỗng lặng, không thiên về thiện cũng chẳng hướng về ác, Đại Đạo sẽ tự khai ngộ. Huệ Năng Lục Tổ Thiền Tông đã lập ra Nam Tông, lan tỏa Phật Pháp nhờ sự giác ngộ từ Tâm Pháp. Ngược lại, Trần Tú dù lập Bắc Tông dựa trên kinh thư nhưng cũng chỉ tồn tại được vài đời rồi lụi tàn.
Phúc khí không phải ngẫu nhiên mà có, nó phụ thuộc vào mệnh chủ định cách cục. Hãy nhớ rằng, chỉ cần sống tốt, giữ Tâm thanh thản và đối xử tử tế với mọi người, bạn đã đang tích lũy phúc đức cho chính mình.
© 2018 – 2025, Tin Tâm Linh. ( Theo : www.tintamlinh.com )