Mỗi linh hồn khi được sinh ra đều được bao bọc bởi tình yêu thương vô điều kiện từ vũ trụ. Đây là trạng thái thuần khiết nhất, nơi không tồn tại nỗi sợ hãi hay sự phòng vệ. Tuy nhiên, giống như một đứa trẻ mới chào đời, linh hồn cần phải trải qua quá trình học hỏi và trưởng thành để hiểu rõ bản thân và thế giới xung quanh.
Để phát triển, linh hồn bắt đầu hành trình “nhập thế” bằng cách hạ thấp tần số rung động của mình. Quá trình này giúp linh hồn tiếp cận với thế giới nhị nguyên – nơi có sự đối lập giữa tốt và xấu, hạnh phúc và đau khổ. Chính trong môi trường này, linh hồn dần tích lũy tri thức và kinh nghiệm sống.
Tuy nhiên, khi đã quen với nhị nguyên, linh hồn bắt đầu phân biệt và lựa chọn theo sở thích cá nhân. Điều này dẫn đến sự xuất hiện của nỗi sợ – sợ mất mát, sợ không đạt được điều mong muốn. Càng đắm chìm trong thế giới vật chất, linh hồn càng tích lũy nhiều nỗi sợ hơn.
Nhiều linh hồn vì quá mải mê với các trải nghiệm mà quên mất nguồn gốc và mục đích ban đầu của mình. Họ bị bao phủ bởi những lớp sợ hãi chồng chất, thậm chí không dám đối diện với chính những tổn thương của bản thân.
Cho đến khi cơ duyên đến, linh hồn bắt đầu “thức tỉnh”. Đây là thời điểm linh hồn nhận ra bản chất thật của mình và khao khát trở về với nguồn cội. Quá trình này đòi hỏi linh hồn phải đối diện với bóng tối bên trong, học cách chấp nhận và yêu thương mọi khía cạnh của bản thân.
Khi trái tim mở rộng, tình yêu thương của linh hồn cũng trở nên bao la hơn. Họ nhận ra rằng tất cả chúng ta đều là một phần của cùng một thể thống nhất. Những người xung quanh, dù biểu hiện khác nhau, đều là những phản chiếu của chính họ.
Sau khi thức tỉnh hoàn toàn, linh hồn không chỉ tìm thấy hạnh phúc cho riêng mình mà còn mong muốn đánh thức những linh hồn khác. Họ hiểu rằng mọi trải nghiệm, dù vui hay buồn, đều là biểu hiện của tình yêu thương.
Cuộc sống thực chất là một hành trình trải nghiệm không ngừng nghỉ. Thông qua việc học hỏi từ khổ đau, chúng ta mới thấu hiểu được giá trị của hạnh phúc. Tất cả những gì xảy ra đều mang ý nghĩa tích cực trong bức tranh tổng thể của vũ trụ.
Khi đạt đến trạng thái giác ngộ, linh hồn nhận ra rằng mọi thứ đều là một phần của tình yêu thương vô điều kiện. Không còn ranh giới giữa đúng và sai, thiện và ác, tất cả đều hòa quyện trong dòng chảy của vũ trụ. Chúng ta đều là một phần của THỰC TẠI, của MỘT THỂ THỐNG NHẤT.
© 2024 – 2025, Tin Tâm Linh. ( Theo : www.tintamlinh.com )