Siu Black không định tái hôn
(xuangiao.com)-Cựu giám khảo của Vietnam’s Idol chia sẻ lý do không muốn bị ràng buộc thêm một lần nữa là do những đổ vỡ trong hôn nhân rất nặng nề: “Khi bị thất bại trong hôn nhân rồi tôi không thích phải lặp lại lần nữa sự chia tay”.
– Vì sao chị quyết định làm liveshow “Siu Black – Khát khao môi hồng” khi từng “gãy chương trình” cách đây không lâu?
– Tôi vẫn còn sợ chứ bởi gãy chương trình cũng đồng nghĩa mình mất một khoản tiền không nhỏ. Tiếc hơn nữa là khoản tiền đó do mình chắt chiu để có chứ có ai cho mình đâu. Vì vậy, tôi vẫn còn sợ từ sau khi thực hiện liveshow Thần tượng của những thần tượng. Nhưng sợ không đồng nghĩa với việc tôi phải dừng lại tất cả.
– Không dừng lại, vậy chị định làm cách nào để khắc phục rủi ro?
– Tôi không tự đứng ra làm mọi thứ theo ý mình mà phải tham khảo mọi người về cách thức để làm thế nào hiệu quả nhất nhưng ít lỗ nhất. Hợp tác với công ty Nhạc xanh lần này, tôi không phải lo nghĩ chuyện gì cả. Việc duy nhất mà tôi phải làm là hát thế nào cho tốt nhất mà thôi. Mà tôi nghĩ, có lẽ vậy, mọi thứ mới tốt được. Tôi làm ca sĩ thì chỉ nên hát thôi. Còn mấy cái việc dàn dựng sân khấu hay lên đường dây kịch bản gì đó, để cho người khác làm thì tốt nhất.
– Chị không sợ giao cho người khác sẽ làm sân khấu phủ đầy chiêu trò, dàn dựng hoa mỹ?
– Bạn nói đúng, sẽ chẳng ra gì cả đâu. Đức Trí hay nói với mọi người rằng: “Cái gì giản dị nhất, mộc mạc nhất mới là Siu”. Cứ hoa mỹ, màu mè, có lẽ tôi sẽ bị gãy lần nữa chứ chẳng đùa. Thế nên, trong liveshow Khát khao môi hồng của tôi chẳng có kịch bản, mà nếu có tôi cũng chẳng “chạy” theo đường dây ấy được đâu. Tôi cứ hát theo bản năng rất tự nhiên và cháy hát mình với niềm đam mê âm nhạc của chính mình thôi.
– Nhưng nếu đơn giản quá liệu có khắc họa được hết quãng đường 20 năm theo nghiệp ca hát của chị?
– Khán giả nghĩ đến Siu Black là một giọng ca hết mình trên sân khấu và lần này cũng không ngoại lệ. Làm được điều đó tức là đã khắc họa chân dung âm nhạc của Siu Black một cách hoàn chỉnh rồi đấy chứ. Tính tôi thích gì làm nấy, kể cả trang phục nên cũng chẳng có thay đổi gì ngay cả trong liveshow kỉ niệm 20 năm ca hát của tôi đâu. Tôi nghĩ khán giả nên đến với tôi với tâm thái thích giọng Siu Black chứ không phải đến để săm soi Siu có gì mới hay thay đổi thế nào.
Tiền tôi đổ hết vào quán cà phê
– Lâu lắm mới làm liveshow lại từng bị “gãy chương trình”, sao chị không vào nhà hát Thành phố, Hòa Bình mà chọn sân khấu Lê Thị Riêng?
– Tôi cũng thích vào nhà hát Thành phố cho sang trọng, vào Hòa Bình cho có tầm hay ít nhất của sân khấu Lan Anh cho nó dễ coi. Nhưng thời buổi này, cái gì cũng tiền hết bạn ạ. Tôi xin thêm giờ tập thì phải trả thêm tiền. Trong khi, tôi cũng giống nhiều người khác, kinh tế khó khăn nên cũng chóng mặt với vật giá leo thang.
Thôi thì ra Lê Thị Riêng cho rẻ mà còn có nhiều thời gian để tập luyện, không phải trả thêm tiền. Tôi nghĩ, cái quan trọng là mình đem đến cho khán giả cái gì thôi còn cái mặt tiền chẳng qua cũng chỉ là một nơi dừng chân. Nó đẹp hay sang cũng tốt nhưng nếu ruột rỗng thì có gì hay ho.
– Vào nghề đã lâu và cũng gầy dựng được tên tuổi, tiền cát-sê không phải là ít nhưng chị vẫn than nghèo. Có phải nghệ sĩ chi tiêu nhiều hơn người thường?
– Tôi nói thật đấy! Tiền làm được bao nhiêu, tôi đổ vào cái quán cà phê này hết rồi. Kinh doanh giờ khó khăn lắm.
– Biết khó sao chị vẫn quyết tâm mở quán?
– Tính tôi thì cũng tùy hứng lắm. Tôi quyết định làm quán cà phê này chỉ trong 2 tuần lễ suy nghĩ và bàn tính. Nhiều người bảo “Trước bảo chị làm chị kêu làm không được. Giờ tự nhiên mở quán là thế nào?”. Tôi thích gì thì cứ làm nấy. Thấy quán xá mang hương vị Tây Nguyên thế là nhào vào làm chứ có nghĩ đến doanh thu gì đâu.
Làm rồi mới thấy, khó khăn trăm bề. Ngay cả việc quản lý quán hay làm thế nào để thu lợi nhuận, mô tê tôi chả biết gì. Nhiều lúc nghĩ hay là đi học một khóa quản trị kinh doanh để về kinh doanh quán. Nhưng suy đi tính lại, học sợ không vô rồi học, đi hát thế nào. Thế là lại thôi. Cứ đu theo quán với suy nghĩ, thế nào cũng có ngày hết lỗ – huề vốn rồi có lời. Vậy nên tôi làm đến giờ cũng được 3 năm.
– Vậy giờ, quán chị đã có lãi chưa?
– Vẫn lỗ, có điều bây giờ tôi đỡ vất vả hơn trước. Nếu trước đây, mọi thứ cứ rối như canh hẹ thì bây giờ đã vào guồng cả rồi. Tôi thấy quán mình bây giờ ấm áp và dễ thở hơn rồi. Đi đâu xa lại muốn về quán vì dù chưa kiếm được lợi nhuận nhưng là chốn riêng tư và ấm áp, chất chứa những tâm huyết kinh doanh của tôi.
Tôi là phụ nữ tính đàn ông
– Là người từng trải, động lực nào đã giúp chị vượt những khó khăn trong cuộc sống hôn nhân lẫn kinh doanh?
– Tôi là phụ nữ nhưng tính tình đàn ông. Ngay cả chuyện chia tay chồng sau mười mấy năm gắn bó, tôi cũng là người quyết định. Khi là vợ tôi luôn tròn trách nhiệm người vợ nhưng khi đã thấy không thể gắn bó được nữa, tôi thà ra đi chứ không chịu được cảnh o ép nhau để cả hai cùng thấy muộn phiền.
– Siu Black là người thích tự do?
– Tôi không chịu được sự gò bó. Trước đây, tôi là nhân viên của Đoàn ca múa nhạc tỉnh ĐakLak nhưng cũng vì không chịu được sự gò bó nên tôi đã ra đi. Tôi nhớ lần đó, tôi mang thai đứa thứ 2, người trong đoàn có lời ra tiếng vào rằng “chưa làm được gì đã mang bầu” rồi họ hiến kế, hay tôi bỏ cái thai ấy đi để cống hiến cho đoàn.
– Trước lời khuyên đó, chị quyết định thế nào?
– Tôi ghét quá tự làm đơn xin thôi việc để ở nhà chăm con. Nhớ có lần, sếp chồng cũ tôi nhìn thấy tôi mới hỏi chồng tôi, hay cho cô Siu Black nổi tiếng ấy làm tạp vụ trong cơ quan luôn. Tôi thề lúc ấy chẳng hình dung được công việc tạp vụ là làm những gì bởi tôi chỉ biết mỗi việc hát. Thế là tôi xin làm công việc xây dựng phong trào văn nghệ cho cơ quan chồng. Nhưng tôi mê hát lắm nên thấy nhớ nghề. Tôi mon men đi thi hát và may mắn đoạt Huy chương vàng. Tôi lại tiếp tục nghề hát.
– Người ta thường nói những phụ nữ có tính đàn ông thường cứng rắn, mạnh mẽ, quyết đoán và khó yêu. Siu Black có thuộc dạng người đó?
– Đúng là yêu tôi không dễ tí nào! Nhất là khi tôi đã trải qua một lần thất bại trong hôn nhân. Với lại tôi thẳng thắn quá, mạnh mẽ quá, đàn ông cũng chẳng thích. Ai đời trong lần hẹn đầu, tôi lại đứng lên và nhất quyết đòi trả tiền. Người ta vẫn bảo, đi lưu diễn nước ngoài là cơ hội xả cửa trái tim nhưng tôi đã không thích thì có hào hoa cỡ nào, galăng cỡ nào tôi cũng không thích. Có lần, tôi đã phản hồi lời tán tỉnh của một người đàn ông rằng “Tôi bị đồng tính nên không thể thích anh được”. Thế là anh ta buông tha cho tôi.
Tôi không định tái hôn
– Nhưng với diện mạo luôn tươi trẻ, yêu đời, khó tin chị vẫn đi về đơn bóng?
– Tôi cũng tự cho mình yêu ai đó để cuộc sống bớt đơn lẻ chứ. Tôi để bản thân mình khô héo bao năm rồi nên giờ tự tạo cho mình điều gì đó yêu đời đi, chứ nếu không thì chán ngắt. Cứ suốt ngày một mình hoài tôi cũng bị đuối sức.
– Điều gì ở anh ấy khiến trái tim chị mở cửa?
– Chỉ đơn giản anh ấy làm tôi thích thôi. Tôi cũng nghĩ mình cần có người nào đó để mình yêu đời, nhẹ nhõm hơn. Có người chia sẻ sẽ vui hơn cứ lủi thủi một mình (cười). Tình cảm của chúng tôichỉ đơn giản thế thôi. Anh ấy giúp tôi rất nhiều.Công việc kinh doanh ở quán cà phê anh lo hết nên tôi đỡ mệt mỏi, giờ chỉ lo hát thôi.
– Các con đã lớn, người “mở cửa trái tim” cũng xuất hiện, liệu Siu Black có định tái hôn?
– Không. Tôi thích cứ sống thế thôi chứ không thích kết hôn nữa. Nó nặng nề lắm. Khi bị thất bại trong hôn nhân rồi tôi không thích phải lặp lại lần nữa sự chia tay. Tôi nghĩ cứ vậy đi, đến khi nào ông trời se duyên bảo phải lấy thì lấy chứ không tôi vẫn sẽ ở vậy thôi.Vả lại, tôi cũng không muốn ràng buộc một ai cả. Có thể sau này khi họ thấy chán mình và muốn đi thì họ cứ tự nhiên đi chứ không cần phải day dứt. Bản thân tôi cũng thích thế mà.
– Nghệ sĩ thường khuyên con theo nghiệp, chị có định hướng các con đi ca hát không?
– Không. Cả hai đứa đều đang theo đuổi những công việc khác. Lúc trước, đứa con trai lớn của tôi thích hát lắm nên nó thường bảo tôi “Mẹ, mai mốt con sẽ làm ca sĩ”. Nghe con nói thế, tôi thấy sướng rơn và đã ra quyết tâm, tốn kém cỡ nào tôi cũng ráng đầu tư cho con ăn học đến nơi đến chốn ngay từ nhỏ luôn. Tôi bảo nó, hát cho mẹ nghe thử đi xem thế nào. Khi nó hát xong, tôi bảo: “Thôi con ạ, đi học nghề khác đi. Con hát mẹ nghe còn chẳng được thì lấy gì làm ca sĩ”. Cũng may, nó biết nghe lời mẹ nên đi học cái khác rồi.
– “Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh”, không lẽ con chị lại tệ thế?
– Đúng là nó hát hơn một số ca sĩ hiện nay thật. Nhưng như vậy đâu có đủ. Làm cha mẹ, tôi cũng có bệnh tự hào về con mình nhưng 1 tôi khen thành 3-4 thì được chứ tâng bốc lên thành 9-10 thì ngượng chết. Người đời mắng tôi chết. Cứ cho nó chúng biết sự thật là cách giúp chúng đấy chứ.
– Ca sĩ không chỉ cần giọng hát mà còn vóc dáng, chị có định sẽ giảm cân không?
– Nói thật nhé, sơn hào hải vị với tôi là tầm thường. Tôi thường xuyên ăn cơm với nước tương, đặc biệt là chao. Nhiều người nhìn thấy hỏi tôi ăn kiêng hay sao mà chỉ ăn chao thế. Tôi thích ăn chao chứ kiêng khem gì đâu. Ấy vậy mà tôi vẫn mập thế này đây. Cũng muốn xuống cân mà chẳng biết phải làm cách nào. Mà thôi, tôi cũng lớn tuổi rồi, mong khán giả dễ dãi hơn với tôi một tí.
– Chị bảo mình lớn tuổi nhưng lại làm một tour diễn dành cho sinh viên?
– Vì tôi và các bạn sinh viên có điểm chung là máu lửa. Tôi hát máu lửa còn khán giả ủng hộ máu lửa. Chỉ cần bấy nhiêu thôi, tôi tin hai chữ thành công đã có ở trước mắt.
– Chị rất thẳng thắn, thực tế, điều đó có giúp chị thoát khỏi những ảo tưởng về khả năng của mình?
– Thẳng thắn chắc gì đã không ảo tưởng. Nhưng tôi biết hạnh phúc với những cái đang có. Tôi chẳng có đồng bạc nào mà mơ xe hơi, nhà lầu là tôi chết. Tôi đi hát bằng xe gắn máy, taxi nhưng cũng thấy rất ổn với điều ấy.
– Nghĩa là chị cũng chẳng mong ước gì với cuộc sống hiện tại?
– Có chứ. Tôi cũng ao ước có nhiều tiền nhưng không phải bằng mọi giá. Tôi ước mình là tỉ phú để có thể làm chương trình một cách thoải mái không toan tính. Chứ giờ, với tình trạng tiền bạc thì chắt bót như hiện nay, làm sao mà thỏa chí sáng tạo, làm sao mà làm mọi cái mình muốn được.
© 2012, Tin Tâm Linh. ( Theo : www.tintamlinh.com )