Cuộc Đời Và Di Sản Của Mễ Bà – Người Phụ Nữ Đặc Biệt Giữa Làng Quê Bắc Bộ

0

Tôi là Âu Dương Hiên Viên, nhưng mọi người thường gọi tôi là Âu Dương. Là một phóng viên quèn của một tòa soạn lớn ở thành phố, công việc hàng ngày của tôi xoay quanh việc lấy tin tức, viết bài và báo cáo. Dù cuộc sống có phần đơn điệu và nặng nhọc, nhưng được làm việc tại Bắc Kinh hoa lệ vẫn là một điều đáng tự hào.

Một buổi sáng nọ, khi vừa rời giường, điện thoại vang lên. Đầu dây bên kia là giọng mẹ đầy bi thương: “Mau về một chuyến, Mễ bà sắp không xong rồi.” Tin tức này khiến trái tim tôi như bị bóp nghẹt. Tôi vội vàng xin nghỉ phép vài ngày để trở về quê.

nguoi-phu-nu-lang-quenguoi-phu-nu-lang-que

Mễ bà không phải họ Mễ, nhưng vì bà thường dùng một ống mễ để chữa bệnh nên mọi người quen gọi như vậy. Theo vai vế, bà là thím của ông ngoại tôi. Mỗi lần nghe tiếng gọi “Mễ bà”, bà luôn cố gắng mở mắt, loạng choạng bước từng bước nhỏ bằng đôi chân bó ba tấc.

Khi tôi về đến nhà, khuôn mặt mẹ đã già đi nhiều vì nỗi buồn. Mễ bà không chỉ là người thân mà còn là ân nhân của cả vùng. Bà từng giúp vô số trẻ em khỏi bệnh, từ cạo gió, châm cứu đến bắt quỷ. Hiện tại, căn nhà nhỏ của bà đã tập trung rất đông người đến thăm, già trẻ đều có mặt, ai nấy đều nghiêm trang im lặng.

Trong phòng, Mễ bà nằm trên chiếc chiếu trúc đã hơn 50 năm tuổi, màu đỏ sẫm. Dù sức khỏe đã kiệt quệ nhưng bà vẫn cố ngồi dậy khi thấy tôi. Bà nắm chặt tay tôi, run rẩy vuốt đầu và nói: “Giống, giống quá.” Tôi chợt nhận ra mình có nhiều nét giống Đức Lập – người con trai út mà bà yêu thương nhất.

chiec-chieu-trucchiec-chieu-truc

Sau đó, bà đưa cho tôi một quyển sổ cũ kỹ, chứa đựng toàn bộ kiến thức và kinh nghiệm về y thuật, trừ tà của bà. Đây là di sản quý giá mà bà muốn truyền lại cho tôi. Chỉ vài giờ sau, Mễ bà qua đời trong bình an. Ngày hạ táng, hầu hết người dân trong vùng đều đến tiễn đưa, chứng tỏ tình cảm và sự kính trọng của họ dành cho bà.

Khi trở về tòa soạn, tôi bắt đầu đọc kỹ cuốn sổ. Nội dung bên trong không chỉ ghi chép về các phương pháp chữa bệnh thông thường mà còn đề cập đến những câu chuyện kỳ bí về trừ tà. Đặc biệt, bà có phương pháp đặc biệt gọi là “dùng mễ gọi quỷ” – nguyên nhân khiến mọi người gọi bà là Mễ bà.

Phương pháp này đòi hỏi người thực hiện phải:

  • Chuẩn bị ống trúc đựng gạo lúa sớm tươi mới
  • Ngâm vải trắng trong nước sôi và phơi nơi âm u
  • Tịnh thân, tịnh tâm trước khi thực hiện nghi lễ
  • Dùng hai tay che kín ống mễ và niệm tên quỷ cần gọi
  • Thực hiện trong phòng tối hoàn toàn

Tôi đã thử nghiệm theo hướng dẫn và thật sự nhìn thấy hình bóng của Mễ bà. Dù không thể trò chuyện trực tiếp nhưng sự hiện diện của bà khiến tôi cảm thấy an ủi. Trước khi biến mất, bà chỉ vào tôi như muốn nhắn nhủ điều gì đó quan trọng.

phuong-phap-dung-miphuong-phap-dung-mi

Cuối cuốn sổ, tôi phát hiện một bức ảnh cũ kỹ với dòng chữ phía sau: “Gửi cho người mẹ con yêu nhất.” Đó là hình ảnh Đức Lập – con trai út của Mễ bà, chụp trước cổng trường Đại học Thanh Hoa. Điều kỳ lạ là khi quan sát kỹ, tôi nhận thấy một đôi tay trắng bệch từ phía sau đang kéo mặt cậu thành một nụ cười méo mó.

Di sản của Mễ bà không chỉ là những kiến thức y thuật mà còn là bài học về lòng nhân ái và sự hy sinh. Bà đã dành cả cuộc đời để giúp đỡ người khác, dù phải chịu nhiều đau khổ và mất mát. Những câu chuyện trong cuốn sổ không chỉ là tài liệu quý giá về văn hóa dân gian mà còn là lời nhắc nhở về giá trị của tình người trong xã hội hiện đại.

Ngày nay, khi y học hiện đại phát triển, những phương pháp truyền thống như của Mễ bà dần mai một. Nhưng câu chuyện về bà và cuốn sổ kỳ bí vẫn được lưu truyền, như một minh chứng cho tình yêu thương và đức hy sinh của một người mẹ, một người thầy thuốc đặc biệt giữa lòng làng quê Việt Nam.

© 2025, Tin Tâm Linh. ( Theo : www.tintamlinh.com )

Leave A Reply

This website uses cookies to improve your experience. We'll assume you're ok with this, but you can opt-out if you wish. Accept Read More