Kỷ Niệm Kinh Hoàng Về Một Đêm Tại Đà Lạt

0

Mở Đầu

Lúc đó là dịp Noel, học kỳ đầu tiên của lớp 10, một kỷ niệm khó quên. Đêm 24/12, khi chiếc xe đưa chúng tôi đến Đà Lạt, bầu trời đầy sao nhưng cái lạnh cắt da cắt thịt khiến chúng tôi thở ra khói ngay khi bước xuống xe.

Khách sạn Đà Lạt vào buổi tốiKhách sạn Đà Lạt vào buổi tối

Đến Đà Lạt Vào Buổi Khuya

Xe của lớp dừng ngay trước khách sạn dành cho nữ. Do khách sạn nhỏ, trường đã phải thuê thêm một khách sạn khác để đáp ứng nhu cầu chỗ ở cho học sinh nữ. Chúng tôi đã mệt mỏi sau một giấc ngủ ngắn trên xe, vì vậy khi đến nơi, chúng tôi chỉ lo lấy đồ và nhận phòng mà không để ý nhiều đến cảnh vật xung quanh.

Sáng hôm sau, tôi dậy sớm và gọi mọi người dậy. Khi đến phòng mà đêm qua tôi định ngủ, tôi thấy nước nhà tắm đang chảy tràn, ngập cả lavabo và lan xuống sàn. Tôi chạy vào tắt nước và xả hết nước. Hai bạn kia tỏ vẻ ngạc nhiên, họ khẳng định rằng tối hôm qua họ không vào nhà vệ sinh, càng không dùng nước. Tôi suy đoán rằng có thể vòi nước đã bị hỏng giữa đêm.

Ngày Tham Quan

Ngày thứ hai, chúng tôi đi tham quan khắp nơi ở Đà Lạt, từ thác Datanla đến hồ Tuyền Lâm. Tất cả đều diễn ra bình thường và vui vẻ. Nhưng đêm cuối cùng tại Đà Lạt, đêm định mệnh, lại để lại cho tôi những trải nghiệm đáng sợ.

Đà Lạt về đêmĐà Lạt về đêm

Đêm Định Mệnh

Đêm đó, chúng tôi quyết định trốn khách sạn để đi club. Tuy nhiên, thầy cô phát hiện và đuổi theo, buộc chúng tôi phải quay về. Tôi chạy vòng quanh khách sạn, cố gắng tìm nơi nấp. Cuối cùng, tôi tìm thấy một cửa sổ phòng tắm mở, nhưng bên trong tối đen như mực. Tôi cảm thấy sợ hãi và không dám bước vào. Sau đó, tôi gặp một anh hướng dẫn viên, người đã giúp tôi trèo lên cửa sổ phòng tắm của bạn cùng lớp và che giấu cho đến khi thầy cô rời đi.

Kinh Nạn Trong Phòng

Khi trở về phòng, tôi nghe thấy một giọng cười đắc thắng, giống như trong phim cổ trang, vang vọng khắp nơi. Tôi hoảng hốt, không dám mở cửa khi có tiếng gõ cửa. Khi giọng cười xuất hiện lần thứ hai, tôi không thể nào ngủ được. Cánh cửa sổ phấp phới trong gió, và tôi nghe thấy tiếng cộc cộc ngoài cửa sổ.

Cánh cửa sổ phấp phớiCánh cửa sổ phấp phới

Sáng Ngày Tiếp Theo

Sáng hôm sau, khi mọi người dọn dẹp để lên xe, bạn cùng phòng chỉ tôi ra phía cửa sổ tầng hai, nơi có ba người đàn ông đang cười và vẫy tay chào tạm biệt. Tôi nhìn mà rùng mình, vì không hề thấy có người lạ ra vào khách sạn trong suốt thời gian ở đó. Sau khi về Sài Gòn, giọng cười đó tiếp tục ám ảnh tôi trong suốt một đến hai tháng.

Kết Luận

Đó là một đêm kinh hoàng mà tôi sẽ không bao giờ quên. Từ đó, tôi hiểu rằng vía mình nhẹ và có thể dễ dàng gặp phải những trải nghiệm tâm linh. Vì vậy, dù có được trả tiền, tôi cũng sẽ không bao giờ quay lại Đà Lạt.

© 2025, Tin Tâm Linh. ( Theo : www.tintamlinh.com )

Leave A Reply

This website uses cookies to improve your experience. We'll assume you're ok with this, but you can opt-out if you wish. Accept Read More