Oan Hồn Truyện Kiếp: Câu Chuyện Tình Yêu Bi Thương

0

– Dưới quê trời mau tối quá hả anh? Mới bảy giờ mà em có cảm giác như khuya lắm rồi.


Tranh thủ lúc bà Sáu ra sàn nước, Huyền Nga đến bên cạnh Sơn nói nhỏ:

– Buồn chết đi được. Chẳng có tivi, cũng không có điểm giải trí nào cả.

– Không buồn đâu. – Sơn mỉm cười kéo Nga vào sát lòng mình – Tại em lần đầu về quê nên chưa biết đấy thôi. Ở quê cũng có cái vui của người miền quê vậy.

– Vui gì đâu chứ? – Vừa phụng phịu, Nga vừa đưa mắt hướng về phía cửa, canh chừng. Dù đã được giới thiệu là người yêu, nhưng Nga không dám tỏ ra thân mật quá với Sơn trước mặt ba mẹ của cô. Mẹ đã dặn kỹ cô rồi. Dưới quê người ta phong kiến lắm. Rất ghét mấy chuyện trai gái… thân mật cùng nhau.

– Đừng sợ, má anh không khó lắm đâu.

Như hiểu ý cô, Sơn nghịch ngợm hôn lên môi cô một cái.

altalt

– Ở quê nhưng bà tân tiến lắm, không tin em cứ thử hôn anh một cái trước mặt bà thì biết…

Lời chưa dứt, bà Sáu chợt bước lên với cây đèn dầu. Bà đi nhẹ quá, làm đôi bạn không kịp phát hiện ra. Đến khi nghe tiếng động, giật mình quay lại thì… đã muộn mất rồi. Bà đã ở sau lưng.

– Má… – Ngượng ngùng, Sơn nhẹ đẩy Nga ra khỏi người mình khỏa lấp – Làm gì má cứ bận rộn hoài vậy, ngồi chơi với tụi con một lát đi.

– Chơi gì nữa. – Bà vặn nhỏ cây đèn xuống – Tối rồi hai đứa đi ngủ đi cho khỏe. Cả ngày ngồi trên xe rồi không biết mệt sao?

– Đi ngủ! – Đôi mắt Nga mở lớn nhìn Sơn như hỏi “Chưa tám giờ đã lên giường ngủ rồi ư? Làm sao mà ngủ được?”

– Ừ thì ngủ… – Không nhận ra vẻ kinh ngạc của Nga, bà Sáu gật đầu.

Thằng Sơn ngủ ngoài bộ ván gõ. Nga vào buồng ngủ với bác. Mùng bác đã giăng rồi… để bác cài cửa lại.

– Khoan má ơi! – Sơn vội kêu lên – Tụi con chưa buồn ngủ đâu. Ở thành phố thức khuya quen rồi, giờ chui vô mùng ngộp chết. Má cho tụi con đi chơi một chút.

– Đi chơi… Bà Sáu trợn mắt – Giờ này mà đi chơi! Tụi bay muốn đi đâu? Có gì mà chơi chứ?

– Thì đi vòng vòng… tâm sự. – Sơn nheo mắt ra hiệu cho bà Sáu làm Nga xấu hổ quá trời – Vậy đó, người ta yêu nhau mà… má hiểu không? Con muốn dắt Nga tham quan mả ông Hội đồng, danh lam thắng cảnh đẹp nhất quê mình…

Nói đến đây, Sơn chợt tủm tỉm cười. Hạnh phúc nghĩ đến những nụ hôn của mình sẽ dành cho Nga khi vào đến ngôi nhà mồ lớn nhất vùng này. Từ nhỏ, bao lần anh đã theo đám bạn đến rình xem người lớn đến đây tâm sự. Bao trò nghịch phá của lũ quỷ tụi anh đã làm người lớn phải điêu đứng, khổ sở rồi. Chà! Anh vẫn chưa quên, lần đó có một đôi nhân tình… lẻn vào ngôi nhà mồ âu yếm đã bị bọn anh giấu sạch áo quần. Báo hại cô gái một phen xấu hổ… hiện bây giờ… anh và Nga vào đó, có bị lũ oắt con nào trộm nhìn không?

– Cái gì? Vào mả ông Hội đồng à? – Giọng bà Sáu chợt la to cắt ngang dòng suy tưởng đầy lãng mạn của anh – Không được đâu. Mả ông Hội đồng bây giờ nhiều ma lắm.

– Con không sợ ma đâu, chỉ sợ lũ quỷ con thôi. – Sơn cười rồi nắm tay Nga kéo dậy – Đi em. Đi xem danh lam thắng cảnh nổi tiếng nhất quê anh.

– Dạ thưa bác con đi. – Nga cúi đầu chào lí nhí rồi bước theo Sơn.

Giọng bà Sáu la to đuổi theo:

– Đi đâu thì đi, không được vào mả ông Hội đồng đó. Tao nói thật, ở đó bây giờ ma nhiều lắm.

Sơn dẫn Nga tới khu nhà mồ trong ánh trăng sáng rực. Cảnh vật tĩnh lặng, chỉ có tiếng côn trùng rỉ rả hòa lẫn tiếng gió đêm yên bình lạ thường. Nhưng bất ngờ xảy ra khi cả hai đối diện với bóng trắng kỳ lạ. Ban đầu, Sơn cố gắng trấn an bản thân và Nga rằng đó chỉ là ảo giác. Tuy nhiên, khi hình bóng ấy trở nên rõ ràng hơn, cả hai đều nhận ra rằng điều họ đang đối mặt không hề đơn giản.

Không chỉ là một câu chuyện tình yêu, nơi đây còn lưu giữ những oan hồn không thể siêu thoát. Theo lời kể của Hải – bạn thân thời thơ ấu của Sơn – khu nhà mồ này từng chứng kiến một bi kịch đau lòng. Đó là câu chuyện của Nhị và Út Lài, hai người yêu nhau say đắm nhưng bị ngăn cấm bởi gia đình vì định kiến xã hội. Cuối cùng, cả hai đã chọn cái chết để được bên nhau mãi mãi, để lại nỗi tiếc thương sâu sắc trong lòng những người còn sống.

Ngày nay, khu nhà mồ trở thành nơi mà người dân địa phương tránh xa vì những hiện tượng kỳ bí liên tục xảy ra. Nhiều người kể lại rằng họ đã nhìn thấy bóng dáng của Lài xõa tóc dài, mặc bộ đồ lụa trắng đánh đu trên ngọn liễu, hoặc vết máu của Nhị loang đỏ trên nền đá hoa cương. Những đôi tình nhân bạo gan đến đây tâm sự đều phải chịu hậu quả, từ bị chọi đá đến mất áo quần một cách bí ẩn.

Kết thúc chuyến thăm, Sơn và Nga quyết định đốt nén nhang cho Nhị và Lài, cầu mong linh hồn hai người được siêu thoát. Trước khi rời đi, Sơn ngoái nhìn lại khu nhà mồ, thầm thì:

– Nhị ơi, tao về đây, tạm biệt mày.

Thấp thoáng sau lùm cây, dường như có một bóng trắng đôi mắt nhìn theo đầy lưu luyến.

© 2025, Tin Tâm Linh. ( Theo : www.tintamlinh.com )

Leave A Reply

This website uses cookies to improve your experience. We'll assume you're ok with this, but you can opt-out if you wish. Accept Read More